Tháng 6 đã về, mang theo nó những cái nắng ban trưa gay gắt, cháy da rát thịt. Giữa hè trời nóng như đổ lửa, ai cũng chọn cho mình chỗ mát mẻ để nghỉ ngơi, còn chúng tôi, những người thợ điện mặc áo cam vẫn hòa mình vào cái nắng cái nóng, treo mình nơi đỉnh cột chơi vơi để thao tác. Những khi ấy, một hành động “tắt khi không sử dụng”, hay sự sẻ chia đồng cảm từ cộng đồng sẽ tiếp thêm sức mạnh, là động lực để chúng tôi từng ngày từng ngày cố gắng, để những nhọc nhằn trên vai người thợ điện sẽ được vơi đi phần nào. Ban biên tập xin giới thiệu tới ban đọc bài thơ "NẮNG TRÊN VAI NGƯỜI" của tác giả Thu Hà - Điện lực TP Móng Cái (PC Quảng Ninh).
NẮNG TRÊN VAI NGƯỜI
Tôi gặp anh, một trưa hè nắng gắt,
Mặt đường nóng rát, nồng khét nhựa xe,
Dòng người nhanh chân hối hả đi về,
Bốn mươi độ, anh còn đang đỉnh cột.
Nắng tháng sáu như thiêu như đốt,
Mồ hôi đầm đìa ướt đẫm lưng anh,
Mắt cay xè, đưa tay áo quệt nhanh,
Hối hả khẩn trương khắc phục sự cố.
Những công việc cần tập trung cao độ,
Vừa phải an toàn, phải cấp điện thật nhanh,
Chỉ mong khách hàng thấu hiểu cho anh,
Ai muốn ra đường giữa trời trưa oi ả?
Dòng điện - huyết mạch tỏa đi trăm ngả,
Mỗi gia đình một chút tiết kiệm thôi,
Để mỗi trưa tất cả được nghỉ ngơi,
Bữa cơm công nghiệp không ai vội vã.
Có ngành nghề nào mà không vất vả,
Giọt mồ hôi nào không mặn chát trên môi,
Chỉ cần mỗi người san sẻ chút thôi,
Nỗi nhọc nhằn sẽ vơi cho người thợ.
Tác giả: Thu Hà - Điện lực TP Móng Cái (PC Quảng Ninh)